“Thiền là quan sát, nhận biết những ý nghĩ và cảm xúc trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo và không phán xét”
Hãy học cách biến mất, học cách bốc hơi, học cách không hiện hữu. Đó là nghệ thuật vĩ đại nhất trong cuộc sống . Bởi vì cái tôi rất xảo quyệt, luôn tìm cách đi vào từ cửa sau. Cái tôi có thể trở nên thánh thiện, trở nên lễ độ, trở nên khiêm tốn, trở nên linh thiêng. Nó có thể chơi đủ mọi trò. Và một người đã đạt tới trạng thái của thiền định. Phải luôn tỉnh táo, không cho cái tôi dở thêm một trò nào nữa.
Hãy quan sát. Càng biết rõ những cách thức của cái tôi, bạn càng tự do thoát khỏi nó, bởi vì cái tôi không thể vận dụng những chiến lược mà bạn đã biết lên bạn được nữa. Từ từ, dần dần, mọi cánh cửa đều được khép lại. Đến một ngày khi chiến lược hoàn toàn sụp đổ. Bạn được tự do thoát khỏi chính mình.
Đó là sự giải thoát. Và đó là mục tiêu tối thượng của mọi nỗ lực tôn giáo. Chỉ trong trạng thái giải thoát ấy, con người mới biết chân lý là gì.